• DANH SÁCH NHÀ GIÁO ƯU TÚ

  • DANH SÁCH CÁC NHÀ GIÁO ĐƯỢC TẶNG THƯỞNG CÁC DANH HIỆU NGƯT, NGND

  • Danh sách các nhà giáo ưu tú tỉnh Lào Cai tính đến năm 2016

    Danh sách các nhà giáo ưu tú tỉnh Lào Cai tính đến năm 2016

  • Giáo dục và đào tạo Lào Cai trong sự nghiệp phát triển kinh tế xã hội

    Thực hiện Nghị quyết kỳ họp thứ 9, Quốc hội khóa VIII về việc chia tách tỉnh Hoàng Liên Sơn thành 2 tỉnh: Lào Cai - Yên Bái, ngày 01/10/1991, tỉnh Lào Cai chính thức +đi vào hoạt động. Kể từ ngày tái lập đến nay, cùng với sự phát triển mạnh mẽ của đất nước, Lào Cai đã có những bước chuyển mình lớn mạnh. Trong chặng đường 25 năm phát triển, mặc dù trong hoàn cảnh bộn bề khó khăn nhưng với sự đoàn kết, quyết tâm cao, sáng tạo, đổi mới của toàn Đảng bộ, chính quyền, nhân dân các dân tộc, Lào Cai đã giành được những thành tựu quan trọng, toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế - xã hội, quốc phòng, an ninh, đối ngoại, xây dựng đảng và hệ thống chính trị; trong đó, có thể kể đến các thành tựu trong lĩnh vực văn hóa, giáo dục, đây được coi là nền tảng, là động lực thúc đẩy kinh tế, xã hội phát triển. 

  • Những bài học kinh nghiệm phát triển sự nghiệp giáo dục và đào tạo

    Sự nghiệp Giáo dục Đào tạo tỉnh Lào Cai đã khởi đầu từ khi thành lập chính quyền sau Cách mạng Tháng Tám và đã đạt nhiều thành tựu lớn lao qua các giai đoạn lịch sử. Trước 1991, Lào cai đã nỗ lực phấn đấu xóa mù chữ, xây dựng trường lớp tiểu học ở tất cả các xã, phát triển Trung học cơ sở ở vùng thấp và mở trường Trung học phổ thông ở các huyện và thị xã, thành lập mộ số trường Trung học chuyên nghiệp. Giáo dục đào tạo đã nâng cao dân trí cho một bộ phận dân cư, tạo nguồn và nâng cao trình độ cán bộ các cấp, đóng góp xứng đáng vào sự nghiệp cách mạng của tỉnh nhà và của cả nước, đồng thời để lại những bài học kinh nghiệm quý báu, tạo tiền đề cho sự phát triển giáo dục giai đoạn tiếp theo.

  • Thơ: Vắng thầy

    Trống trường đã điểm từ lâu Bâng khuâng cả lớp nhìn nhau, đợi thầy Vẫn chờ từng phút từng giây Dẫu biết thầy ốm từ ngày hôm qua… Bảng đen giờ đã nhạt nhòa Buồn tênh bục giảng, la đà phấn rơi

  • Thơ: Người thầy

     Thời gian thấm thoắt thoi đưa,  Xa thầy, xa lớp đã mười tám năm!                                          Nhớ thầy con trở lại thăm,                                     Rưng rưng ánh mắt giọng chan lệ nhòa.

  • Giáo dục Mầm non Lào Cai - 25 năm trên mảnh đất vùng cao biên giới

    Giáo dục mầm non là cấp học đầu tiên trong hệ thống giáo dục quốc dân, đặt nền móng cho sự phát triển về thể chất, trí tuệ, tình cảm xã hội và thẩm mỹ cho con trẻ. Đó là trọng trách lớn lao, là vinh dự và cũng là khó khăn, vất vả mang tính đặc thù của cấp học này. Vì vậy, ngay từ khi tái lập tỉnh Lào Cai (1991), giáo dục mầm non đã sớm được quan tâm củng cố, phát triển. Nhìn lại bối cảnh những năm đầu tái lập tỉnh cho đến hôm nay, mới thấy giáo dục mầm non đã có một bước tiến dài, khá nhanh, mạnh về quy mô và chắc về chất lượng.

  • Điểm sáng Lào Cai

    Lào Cai quê tôi Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt. Nơi đỉnh Phan xi păng vẫn bốn mùa nắng đẹp, Nơi vẻ đẹp tình người sáng dậy những vần thơ. ....

  • Công tác xóa mù chữ -25 năm gian nan và thành quả

    Xóa mù chữ (XMC) là chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước, hướng tới mục tiêu “Nâng cao dân trí, đào tạo nhân lực, bồi dưỡng nhân tài”, góp phần thực hiện xây dựng xã hội học tập trên địa bàn tỉnh đến năm 2020. Vì vậy, ngay khi tái lập tỉnh Lào Cai (1991), sự nghiệp giáo dục nói chung và công tác xóa mù chữ (XMC) nói riêng được các cấp ủy Đảng, chính quyền đặc biệt quan tâm thực hiện. 

  • Giáo dục thành phố Lào Cai vững bước hội nhập

    Nhìn lại chặng đường 25 năm sau ngày tái lập tỉnh, song hành với sự phát triển nhanh chóng của kinh tế - xã hội, giáo dục thành phố Lào Cai đã có những bước tiến dài tạo tiền đề vững chắc trong giai đoạn mới. 

  • Thơ: “Em là cô giáo nhỏ vùng cao”

    Có ai biết em làm nghề giáo Sáng đến lớp thông thoáng gọn gàng Đợi các con nụ cười hớn hở Vệ sinh sạch các con cần thế Có cô đây thương các con nhiều lắm Chăm các con ươm mầm non Tổ Quốc ....

  • THPT số 1 Văn Bàn- 44 năm không ngừng phát triển

    Trường được thành lập năm 1972, khoảng thời gian sau 22 năm huyện Văn Bàn được giải phóng. Khi được hỏi về ngôi trường những ngày đầu thành lập, anh Nguyễn Hữu Ái (xin được gọi những học sinh khóa trước là anh, chị, cho dù đến giờ nhiều người đã trở thành những người cha, người mẹ, người chú, người bác, người ông, người bà trong cuộc sống) đã bồi hồi kể lại những câu chuyện về ngôi trường, những câu chuyện không bao giờ phai dấu trong hành trang kỉ niệm của những học sinh ngày ấy. Cả trường chỉ có một lớp thôi, một lớp với 24 học sinh và 3 thầy giáo, thầy Thư, thầy Nghị và thầy Cúc. Ban đầu, trường được đóng tại địa bàn xã Khánh Yên thượng ngày nay rồi sau đó mới chuyển về địa điểm hiện tại. Ít lớp, ít thầy, điều kiện vật chất lại thiếu thốn nhưng ngôi trường thực sự là một gia đình, gia đình chan chứa tình thầy trò, gia đình của tri thức, của tương lai.

  • Điểm sáng về công tác giáo dục huyện Bảo Yên

    Năm 1996, trường Trung học cơ sở số 1 Phố Ràng huyện Bảo Yên được thành lập. Giai đoạn đầu, nhà trường gặp rất nhiều khó khăn: Cơ sở vật chất thiếu thốn, trường lớp tranh tre vách nứa, thiết bị dạy học nghèo nàn, lạc hậu nhưng được sự quan tâm của lãnh đạo ngành giáo dục tỉnh Lào Cai, của cấp ủy, chính quyền, nhân dân địa phương và sự năng động, sáng tạo của đội ngũ cán bộ quản lý; tinh thần đoàn kết, quyết tâm của tập thể cán bộ giáo viên, nhân viên nhà trường trong công tác tham mưu huy động mọi nguồn lực đầu tư cho giáo dục, cảnh quan nhà trường đã từng bước được thay đổi rõ rệt, từ một bãi đất trống với đầm lầy, um tùm lau sậy, nay được thay thế bằng khuôn trang bề thế “sạch - xanh - đẹp”. 

  • Dọc theo nẻo đường con chữ

    Nói hai mươi nhăm năm, một phần tư thế kỷ thì thấy khá lâu, khá dài, nhưng nói từ ngày tái lập tỉnh đến nay thì chỉ là một khoảnh khắc, như mới năm kia năm kìa, thậm chí có chuyện ngỡ như mới hôm qua. Ấy là bởi công việc nó cuốn hút, cái niềm say mê lôi kéo và những cái khó khăn vất vả nó khiến mình phải đọ sức với nó làm cho thời gian trôi nhanh. Hai nhăm năm qua là cuộc đọ sức giữa sức lực, tâm trí con người với bao nhiêu là khó khăn của đèo dốc, gió sương, của thiếu thốn đói nghèo, đói cơm, đói chữ và những yếu kém cũ kỹ, cùn mòn, để có thành quả hôm nay. Vào cuộc quyết liệt thì thời gian trôi nhanh lắm.

  • Mãi mãi một niềm tin

    Trong không khí vươn mình đầy khát vọng của trường THPT số 1 Bảo Yên, tổ Ngữ văn là một mạch nguồn tiếp nối truyền thống của bao thế hệ thầy cô đi trước. Trong dòng đời cuộn chảy, chúng tôi đã khơi những mạch nguồn của cảm xúc, của tấm lòng, tâm huyết và niềm tin cho lớp lớp thế hệ học trò. Với sự tận tâm, trách nhiệm, các thầy cô tổ Ngữ văn luôn mê mải, hăng say bên từng trang giáo án và hơn bao giờ hết, chúng tôi đã thực hiện sứ mệnh cao cả mà lặng thầm của những người gieo chữ, ươm mầm hi vọng cho những em thơ ngay trên mảnh đất quê mình. Qua 48 năm xây dựng và trưởng thành, chất lượng đội ngũ giáo viên tổ Ngữ văn không ngừng được nâng cao. Hiện nay, tổ gồm 9 thành viên, trong đó có 1 đồng chí là lãnh đạo nhà trường, 1 đồng chí đạt trình độ thạc sĩ, 6 đồng chí là Đảng viên, 4 đồng chí là con em đồng bào dân tộc trên địa bàn huyện, và điều kì diệu nhưng cũng thật ngẫu nhiên, có đến 8/9 thành viên tổ Ngữ văn đều là học sinh cũ của mái trường thân yêu mà họ đã từng gắn bó. 

  • NHÀ GIÁO TRẦN VĂN PHÚC - VỊ LÃNH ĐẠO ĐẦU TIÊN CỦA GIÁO DỤC LÀO CAI KHI TÁI LẬP TỈNH

    Công tác chuẩn bị cán bộ lên Lào Cai diễn ra thận trọng và khẩn trương. Thận trọng tìm phương án tối ưu là yêu cầu của việc lo tính nhân sự. Lo nhân sự cho tái lập một tỉnh càng phải thận trọng hơn. Đang ổn định công tác, yên ăn yên ở tại thị xã Yên Bái, nay một bộ phận phải lên Lào Cai, thì phải cân nhắc kỹ lưỡng. Phải sắp  xếp thế nào để Sở Giáo dục Đào tạo Lào Cai có lực lượng ban đầu và cán bộ nòng cốt cho các phòng ban để bắt tay ngay vào việc quản lý chỉ đạo cơ sở, và phải có người đứng đầu cầm quân để điều hành công việc của tỉnh mới tái lập chủ yếu là địa bàn vùng cao biên giới, đầy khó khăn gian khổ. 

  • Nhà giáo Cao Văn Tư, 50 năm tâm huyết với sự nghiệp trồng người

    Sinh ra và lớn lên ở xã Văn Khúc, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ, năm 1966, tốt nghiệp Khoa Ngữ văn Trường Đại học Sư phạm Hà Nội, tạm biệt quê hương miền trung du, nhà giáo Cao Văn Tư lên Lào Cai công tác. Với lòng yêu nghề, tâm huyết với sự nghiệp giáo dục, đặc biệt giáo dục của tỉnh miền núi, nhà giáo Cao Văn Tư đã gắn bó với giáo dục Lào Cai suốt 50 năm qua. 

  • Hai mươi lăm năm xuân Giáo dục Lào Cai

  • Tận tụy phục vụ đắc lực giáo dục Lào Cai

    “Tốt nghiệp khoa Ngữ văn trường Đại học Sư phạm Hà Nội 1 (nay là trường Đại học Sư phạm Hà Nội), cuối tháng Tám năm 1975, tôi hăm hở ra Ga Hà Nội đáp tàu hỏa lên Lào Cai dạy học. Hai giờ sáng, con tàu hì hục khởi hành; vài ba ga lại dừng, để nạp thêm than, nước. Chiều, tàu qua Ga Cổ Phúc. Những tên ga xa ngái lần lượt trôi qua: Ngòi Hóp, Trái Hút, Lang Khay, Lang Thíp, …Làng Giàng. Lau, nứa um tùm. Nhiều đoạn, đường ngoằn nghoèo; tàu đi như rắn bò ven sông Hồng. Chạng vạng, tàu đến Ga Lào Cai. Sân Ga sừng sững hai cây tếch cổ thụ. Qua Cửa hàng rau, quả biên giới trước cửa Ga, tôi rẽ phải lên Phố Tèo vào quán trọ. Hôm sau, tôi đến Ty Giáo dục. Năm ấy, tôi tròn hai mươi hai… Lóang cái, nay đã sáu mươi. Ba mươi tám năm sau, tôi mới quay về Hà Nội làm việc. Sung sướng quá”.   

  • NHÀ GIÁO TẠ MINH KHUÊ - NGƯỜI THẮP LỬA CHO GIÁO DỤC VĂN BÀN

    “Thông minh và cầu toàn. Tận tâm và nhân hậu.” Đây là những gì tôi thường được nghe mọi người nói về thầy - nhà giáo Tạ Minh Khuê - nguyên Trưởng phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Văn Bàn, nay là Trưởng phòng Văn hóa và thông tin huyện. Trong suốt những năm tháng gắn bó với giáo dục, chính thầy là người đã thắp lên ngọn lửa yêu nghề, mến trẻ cho biết bao thế hệ thầy cô giáo của huyện Văn Bàn.

  • Người thầy gắn bó với mảnh đất hai dòng sông

    A Đixtevec – một nhà giáo dục tiến bộ cho rằng: “Vị trí của người giáo viên là lớn lao vô cùng vì đối tượng chăm sóc của giáo viên không phải là hòn đất mà là con người”. Quả đúng như vậy, việc chăm sóc giáo dục một con người là một công trình và là một nghệ thuật mà chỉ có những con người mang trong mình bầu nhiệt huyết giáo dục mới có thể là được. Và chỉ có cái bầu nhiệt huyết ấy luôn cháy lên trong họ thì họ mới có thể vượt qua mưa bom bão đạn và qua cả những cám dỗ của đời thường.

  • Người mẹ hiền thứ hai

    Cô giáo Nguyễn Thị Thu Hằng sinh ra và lớn lên tại thị trấn Phố Lu, huyện Bảo Thắng, tỉnh Lào Cai- một huyện miền núi nơi vùng cao biên giới. Ngay từ nhỏ, cô luôn ước mơ được đứng trên bục giảng chắp cánh cho bao khát vọng của các em học sinh. Năm 2000, cô đã trở thành sinh viên khoa Toán, trường ĐH Sư phạm Thái Nguyên. Tốt nghiệp đại học, cô sinh viên ấy được phân công giảng dạy tại trường THPT số 1 huyện Bảo Thắng - nơi cô đã từng học tập và nuôi dưỡng ước mơ thuở thiếu thời.

  • Người khơi lòng yêu nghề trong tôi

    Trong những năm tháng ngồi trên ghế Trường Trung học phổ thông số 1 Bảo Yên, tôi may mắn được học môn Ngữ văn do cô giáo Ngô Thị Nghi giảng dạy. Không chỉ là một người thầy, cô giống như người mẹ thứ 2, luôn lắng nghe, chia sẻ khó khăn, giúp chúng tôi vươn lên trong cuộc sống và học tập. Chính mạch nguồn từ những bài giảng của cô đã hun đúc mơ ước trở thành cô giáo trong tôi, khơi cho tôi lòng yêu nghề, để hôm nay, tôi vinh dự được đứng trên bục giảng, truyền ngọn lửa đam mê tri thức đến đàn em thân yêu.

  • ĐỒNG NGHIỆP ƠI! ĐỪNG NGẠI KHÓ!

    Từ thành phố Lào Cai đi khoảng 80km về phía Tây - Bắc, sát biên giới Việt - Trung là xã A Lù huyện Bát Xát. Người dân ở đây chủ yếu thuộc dân tộc Mông, Dao, Hà Nhì, Phù Lá, họ sống rải rác trên lưng núi, canh tác ruộng bậc thang; đường giao thông đi lại khó khăn và khí hậu khắc nghiệt nên đời sống vất vả cực nhọc vô cùng.

  • LA VĂN THUẬT – ĐIỂM SÁNG VƯỢT KHÓ, HỌC GIỎI TRƯỜNG THPT SỐ 1 VĂN BÀN

    Đôi mắt sáng ánh lên niềm khát khao chinh phục mọi tri thức; khuôn mặt thanh tú; vóc dáng thư sinh; giọng nói nhẹnhàng, ấm áp, điềm đạm là cảm nhận của bất cứ ai mỗi khi nhắc đến La Văn Thuật- cậu học trò nghèo, vượt khó học giỏi của trường THPT

  • Một cán bộ xã hết lòng vì vùng cao

    Cao Sơn là một xã thuộc diện 135 của huyện Mường Khương, các điều kiện về kinh tế - chính trị - văn hóa xã hội cũng như giao thông đi lại vô cùng khó khăn. Thế nhưng, những năm trở lại đây phong trào giáo dục của xã đã dần tiến những bước vững chắc.

  • Chuyện của cô cấp dưỡng

    Gần 6h30 sáng, nhìn ra bầu trời sập sùi mưa mà lòng cô thêm nặng trĩu. Trong sâu thẳm tâm trí, cô chưa bao giờ cảm thấy hổ thẹn vớicông việc mình đang làm. Nhưng cứ nghĩ đến lời dặn của đứa con trai mà nướcmắt cô lại tuôn rơi. Nhìn hàng dài những giấy khen cô đạt được, như tiếpthêm động lực để cô cố gắng...

  • MẶT TRẬN THẦM LẶNG

  • Những ánh đèn đêm

    Bốn giờ ba mươi phút sáng, tôi có mặt tại trung tâm thị trấn huyện Bát Xát. Hôm nay có rất nhiều xe máy, họ nối đuôi nhau đi trong màn sương với gió lạnh hun hút. Người nào người nấy trang bị cho mình thật kín đáo như không để cho một chút gió lạnh nào có thể len lỏi vào trong. Cách họ bảo hộ như vậy khiến tôi rất tò mò “Họ là ai? Họ đi đâu trong thời điểm này?”

  • CÁC NHÀ GIÁO ƯU TÚ TÍNH ĐẾN 2014

Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 1
  • Tất cả: 1
Đăng nhập